"Cậu Âu Dương, vì một lần cá cược mà phải bỏ ra 5 triệu cũng không đáng, hay là sủa ba tiếng chó thì thế nào?"
Dương Thao nhìn khuôn mặt tái nhợt của Âu Dương Tuấn Nam, trong lòng cảm thấy rất vui vẻ, trong giọng nói cũng không thể giấu được, cười ha ha mia mai
Âu Dương Tuấn Nam hừ lạnh một tiếng, không có. chuyện hẳn ta sẽ sửa ba tiếng như chó, hẳn ta không thể làm chuyện mất mặt như vậy được!
Về việc quỵt nợ, hẳn ta cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện quỵt nợ.
Lương Mỹ Vận ở đây, làm sao hẳn ta dám quỵt nợ.
Âu Dương Tuấn Nam lấy ra một tấm thẻ ngân hàng, tức giận nhìn chằm chằm Triệu Lâm Phong.
“Mày có gan thì cứ lấy tấm thẻ ngân hàng này từ tay tao đi."
Âu Dương Tuấn Nam uy hiếp.
Triệu Lâm Phong không hề do dự nhận lấy tấm thẻ ngân hàng từ trong tay Âu Dương Tuấn Nam.
“Cảm ơn vì đã tặng.".
||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên |||||
Âu Dương Tuấn Nam tức giận bật cười, gật đầu rồi hung ác nói: "Được, được, nhãi ranh, mày hay đấy! Có mạng lấy, coi chừng không có mạng tiêu!"
Âu Dương Tuấn Nam liếc nhìn Triệu Lâm Phong một cách nham hiểm, với tư cách là cậu chủ của hộp. đêm Mộng Tình, từ nhỏ đến lớn hẳn ta chưa bao giờ. phải chịu thiệt thòi lớn như vậy.
Một gã nông dân chết tiệt dưới quê lên, mà dám đấu với hẳn ta sao?
Tìm đường chết!
Lúc này Âu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-chien-than/3401813/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.