Triệu Lâm Phong chỉ đứng ở đó, không dao động.
“Xin thần y Triệu chữa bệnh cho con gái tôi, nếu có thể chữa khỏi, tôi sẽ báo đáp ngài”
Hoàng Chính có chút khó có thể mở miệng, vừa rồi còn đuổi người ta ra ngoài, bây giờ lại yêu cầu người ta chữa bệnh cho con gái mình.
“Nể mặt Lý Thiếu Kiệt, tôi sẽ cố gắng thử một lần."
Triệu Lâm Phong lắc đầu, giống như lời hẳn nói lúc đến, không nể mặt Phật cũng phải nể mặt tăng.
“Vậy mời thần y Triệu lên trên tầng”
Hoàng Chính nghiêng người, chấp tay nói.
Triệu Lâm Phong xua tay, nói: “Không vội, chuẩn bị mấy thứ này cho tôi đã.”
“Thần y Triệu cần thứ gì? Tôi lập tức cho người đi chuẩn bị”
Hoàng Chính tò mò đánh giá Triệu Lâm Phong, không biết người trẻ tuổi ăn mặc rách rưới này có bản lĩnh gì có thể làm bác sĩ Sở gọi là thần y.
“Một hộp ngân châm, một bát gạo nếp và một bát máu gà.”
Triệu Lãm Phong vừa dứt nói, mặt của Hoàng Chính đen lại.
Một hộp ngân châm thì ông ta có thể hiểu, nhưng một bát gạo nếp, một bát máu gà, người này muốn làm gì?
“Ngài Triệu thật sự đến chữa bệnh?”
Hoàng Chính không gọi Triệu Lâm Phong là thần y Triệu, sửa thành ngài Triệu
“Tất nhiên, nếu không tôi ở đây làm gì” Triệu Lâm Phong trả lời.
“Vậy ngài Triệu muốn máu gà và gạo nếp làm gì?” Hoàng Chính hỏi.
“Tất nhiên sẽ có tác dụng, tổng giám đốc Hoàng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-hoa-chien-than/3401801/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.