“Tiểu thư, cô có muốn đi đâu không hay là về nhà?”
Ngồi trên xe, tài xế hỏi Thiều Vân San khi mãi vẫn chưa thấy cô ra lệnh đi đâu.
Thiều Vân San tựa vào cửa xe, trong đầu trống rỗng nhưng miệng lại vô thức đáp:
“Tới Proud đi.”
“Vâng thưa cô.”
Một ngày ngẫu nhiên cô tới Proud, Anh Âm nhìn thấy cô mới hơn hai tuần không gặp mà như thể đã cách xa mấy năm. Nhìn sắc mặt cô cũng biết là cô có chuyện không vui, cộng thêm việc không thấy cô và ông chủ qua lại Proud gần đây nên anh ấy suy đoán hai người cãi nhau.
“Ôi cô Thiều, lâu rồi không gặp… cô vào đi…”
Anh Âm nâng tay muốn đỡ cô vì cảm giác cô mỏng manh đi không vững, chỉ sợ gió thổi một cái là ngã ngay. Thiều Vân San không từ chối, cô vịn nhẹ vào tay anh rồi cùng đi vào bên trong.
“Tôi ngồi dưới thôi.”
Cô nói khi anh ấy muốn dẫn cô lên tầng trên là vị trí thân thuộc của cô và Nam Thái Gia. Anh Âm ái ngại nhìn cô, lại dẫn cô đi tới một chiếc bàn trống ở bên dưới.
“Hôm nay có đoàn hát Xẩm nổi tiếng được mời về, cô có thích thể loại dân ca này không?”
Thiều Vân San khẽ gật đầu:
“Tôi sẽ nghe thử.”
Khi cô ngồi yên vị, Anh Âm nói tiếp:
“Cô cứ nghe thử đi, theo khảo sát cuối tháng trước mọi người ở Proud thích thể loại này nhất đấy. Hôm nay cũng đông hơn cho nên nếu ảnh hưởng đến tâm trạng thưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ho-chon-minh-ta-nhin-ta-chet-/3425520/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.