Đến khi Thiều Khước tỉnh lại lần nữa thì đã ở trong phòng bệnh. Bên cạnh Thiều Vân San đang bóp tay, bóp chân cho ông. Nhìn thấy ông tỉnh, cô mừng rỡ:
“Ba… ba tỉnh rồi sao?”
Ông lạnh nhạt quay đi.
Nụ cười của cô hơi cứng lại, cô nhấn chuông thông báo gọi bác sĩ tới kiểm tra. Sau đó lại tiếp tục bóp tay cho ông.
Miệng hỏi:
“Chẳng phải con đã bảo Phong Vân giải thích với ba rồi sao…? Sao ba vẫn giận như vậy?”
Thiều Khước im lặng không nói.
Cô chỉ có thể tiếp tục độc thoại, giải thích:
“Con đi chơi, vô tình gặp Nam Thái Gia trong casino. Chơi thắng được nhiều tiền thì chụp một bức ảnh để vinh danh thôi.”
Cô mở điện thoại cho ông xem ảnh chụp ở casino, hình ảnh màn hình lớn vinh danh bức ảnh của hai người.
“Ba nói gì đi mà, đừng giận con nữa. Ba có biết nghe tin ba nằm viện, xong lại chứng kiến ba ngất đi như vậy có biết con lo lắng cỡ nào không?”
Còn nữa:
“Hôm trước chơi bài thắng lớn, con lỡ mua rất nhiều đồ. Khi nãy là Nam Thái Gia cho người giúp con vận chuyển đồ từ sân bay về nhà. Con biết ba không thích anh ấy nhưng chẳng lẽ người ta giúp mình như thế mà không mời người ta một ly nước thì nó có kỳ quá không?”
“Hừ.”
Nghe được đến phần này, Thiều Khước như vỡ lẽ. Bấy giờ ông mới thèm phản ứng lại lời cô. Cũng tuyệt nhiên không nói với cô rằng khi đó ông nhất thời hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ho-chon-minh-ta-nhin-ta-chet-/3390093/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.