Thiều Vân San nhìn thái độ của Hàng Trình Vũ, dần dần thái độ quan tâm lo lắng quá mức của cậu ấy khiến cô không chịu được nữa rồi. Cô là người cả thèm chóng chán, trước nay chưa từng yêu đương, muốn bản thân sau khi xuyên sách có thể trải qua loại cảm giác hạnh phúc vui vẻ nhất. Không nghĩ yêu đương vào lại trở nên thế này.
Rằng ngày nào cũng cảm thấy không muốn thức dậy gặp mặt trò chuyện với người yêu… Xuất hiện cảm giác chán ghét khi xuyên không vào trong sách khiến cô tự suy ngẫm lại…
Cô đem theo cốt truyện, bản thân lại thông tỏ nhiều điều cũng giống như có bàn tay vàng hỗ trợ rồi thì nên sử dụng nó thật tốt. Nguyên nhân bắt đầu là từ việc chấp mê bất ngộ với tình cảm của Thiều Vân San nguyên tác dành cho Hàng Thương Lan thì chỉ cần cô biết điều né tránh đi những tai vạ trong tuyến tình cảm của con trai con gái ruột… như thế thì một cuộc sống đầy đủ vật chất và tinh thần vui vẻ không phải là điều khó khăn với cô.
Cớ gì cô phải chịu đựng những thứ khó chịu như lúc này?
Thiều Vân San thở dài một hơi, cô không vui nói:
“Chị đã lớn rồi, chị có thể tự phân biệt được người nào tốt người nào xấu. Trình Vũ, chúng ta là người yêu của nhau, chúng ta tiến tới với nhau là vì muốn cùng nhau hạnh phúc. Nhưng em nghĩ mà xem, từ lúc yêu nhau, em hết ghen tuông với người này lại đến người khác một cách vô lý… chị cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ho-chon-minh-ta-nhin-ta-chet-/3390071/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.