Nam Thái Gia nghĩ cô cười hớn hở như vậy là có ý gì? Cô nghĩ anh vui chắc?
Tự dưng thấy ghét cô thế không biết, cứ nghĩ cô sẽ khác Thanh Hàn Nữ, cô sẽ không khiến anh có những cảm xúc khó chịu… Không ngờ, cô còn làm anh khó chịu bực bội hơn.
Anh không vui, trực tiếp tắt bụp điện thoại.
Đầu bên kia, Thiều Vân San nhìn màn hình ‘tút tút’. Cô không hiểu chuyện gì. Chỉ là đang vội trang điểm nên cô cũng không quan tâm nữa, ăn mặc chải chuốt xong xuôi, cô cùng với Hàng Trình Vũ đi ăn tối rồi còn tới một nơi đặc biệt nữa.
Vốn dĩ Nam Thái Gia đang thoải mái chuẩn bị tập, tự nhiên nghe xong cuộc điện thoại với Thiều Vân San, anh nhìn máy chạy bộ, máy nâng tạ hay nhìn bất cứ cái gì khác cũng thấy rất ngứa mắt. Nhân tiện có quả bóng tập gym ngay gần đó, anh lập tức không suy nghĩ mà đá mạnh vào nó trút giận.
Kết quả, quả bóng đập mạnh vào thành máy nâng tạ rồi đập ngược lại, va mạnh vào chân anh khiến anh loạng choạng. Nam Thái Gia không ngã nhưng nhăn mặt vì đau.
“Fuck, San đáng ghét!!!”
Anh ôm chân ngồi xuống phịch xuống đất nghỉ tại chỗ, lại chẳng có hứng thú muốn tập nữa.
Nhìn vào màn hình điện thoại, hai người con gái được đặt tên khác biệt so với phần còn lại đều lặng thinh. Anh cứ load đi load lại mãi trang tin nhắn, muốn cho nó có cái gì mới mẻ đi chứ thấy chán quá.
Ting.
Đúng như ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ho-chon-minh-ta-nhin-ta-chet-/3390056/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.