Chiếc xe sang trọng đỗ lại, Thiều Vân San dặn dò tài xế đúng giờ đi đón Thiều Phong Vân tới. Sau đó một mình đi lên tòa nhà nơi cô thường hay lui tới đây để đi tập, tuy nhiên lần này cô không lên tầng sáu ngay mà dừng thang máy ở tầng năm.
Tầng năm kinh doanh quán cà phê, chủ yếu là tiếp lượng lớn khách tới phòng tập trên tầng sáu cho nên mô hình khá khép kín và đặc biệt cao cấp. Không gian rộng rãi, nền tường xanh đen được treo một số bức tranh vẽ nghệ thuật sắc tối, những chùm đèn pha lê rơi và nội thất sô pha có tông màu lá trà trầm, kết hợp lại trông thật hài hòa. Không khí xung quanh yên tĩnh, người qua người lại nhẹ nhàng ý thức.
Thiều Vân San nghĩ cũng phải, nếu không là một nơi tốt có không khí thoải mái thì liệu người mắc chứng ám ảnh cưỡng chế như Nam Thái Gia có lựa chọn hay không?
Hôm nay cô mặc một thiết kế của Dior, chiếc váy dài chạm đất với vô số những đường kẻ sọc màu xanh đen. Phần trên là hai dây vuông vắn được phối thêm một chiếc áo sơ mi trắng tay ngắn. Mái tóc đen dài xõa ngang eo, phối thêm túi xách và một số trang sức nhẹ nhàng, tổng thể trông rất thanh lịch. Tự dưng lại có cảm giác rất hợp sắc với quán cà phê.
Vì vậy, từ khi cô bước vào, dù chân mang giày cao gót cố gắng hạ giảm âm thanh phát ra nhưng vẫn thu hút rất nhiều ánh mắt. Nam Thái Gia ngồi ở sâu trong quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-ho-chon-minh-ta-nhin-ta-chet-/3390047/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.