Các lão nói không sai, phương thức này của Khương Vân, đích xác có thể tính được là gian lận. Hắn chẳng những khiến thời gian chảy ngược, mà còn làm cho tốc độ trôi qua của thời gian chậm lại gấp mười lần, từ đó quan sát những biến hóa của cây trúc sau khi một quyền kia của các lão đánh trúng nó. Đương nhiên, người có thể dùng phương thức này để gian lận, toàn bộ Khổ Vực chỉ sợ cũng không có mấy người. Bất quá, Khương Vân lại mặc kệ chính mình có gian lận hay không. Các lão cũng không nói, không thể vận dụng thời gian chi lực để quan sát. Có thể nắm giữ phương pháp vận dụng lực lượng kia của các lão, đối với hắn mà nói, mới là trọng yếu nhất. Bây giờ, hắn cũng cuối cùng đã hiểu rõ vì sao các lão có thể dùng một nửa lực lượng mà vẫn có thể đánh nát cây trúc! Cũng không biết là bị Khương Vân chọc tức, hay là bởi vì hiếu kỳ, các lão cũng không đi, xoay người lại một lần nữa đến bên cạnh Khương Vân, mở to hai mắt nhìn hỏi: "Ngươi thật sự biết rồi?" Khương Vân liên tiếp gật đầu nói: "Biết rồi, là lực phản chấn!" Cây trúc kia khi bị lực lượng của các lão đánh trúng, toàn bộ thân thể sẽ phát sinh run rẩy kịch liệt. Loại run rẩy kia, chính là lực phản chấn do bản thân cây trúc sinh ra khi tiếp xúc với áp lực từ ngoại lực. Lực phản chấn, lại một lần nữa va chạm với lực lượng chưa tiêu tán trong nắm đấm của các lão. Chỉ bất quá, nhìn qua, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5055536/chuong-4898.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.