Thuận theo lời nói này của cô bé, Độ Thiện đại sư liền như bị thi triển định thân thuật, cả người nhất thời đọng lại tại đó. Thậm chí, biểu lộ hơi hung ác trên mặt hắn cũng đọng lại. Cô bé cũng không nói nữa, cổ tay khẽ lật, trong tay bỗng nhiên lại xuất hiện một cây kẹo hồ lô, hưng phấn gặm. Sau một lát, thân thể Độ Thiện đại sư khẽ run lên, cả người cuối cùng cũng khôi phục lại từ trạng thái yên tĩnh. Mà sắc hung ác trên mặt hắn cũng biến mất không còn tăm hơi, một lần nữa tràn đầy nụ cười, một tay dựng thẳng, nhìn cô bé nói: "Nguyên thí chủ tuổi còn nhỏ, lời nói lại cao thâm khó lường." "Độ Thiện ngu độn, không hiểu." "Bất quá, trong mắt ta, sư đệ của ta chính là sư đệ của ta, thật sự không phải bất kỳ ai khác." Cô bé nhìn Độ Thiện đại sư một cái, lắc đầu nói: "Ta cũng chỉ thuận miệng nói mà thôi, ngươi đích xác không cần để ở trong lòng." Độ Thiện đại sư gật đầu, không tiếp tục chủ đề này nữa, mà là phóng tầm mắt tới nơi xa nói: "Chúng ta có cần hay không chờ vị thí chủ vừa rồi kia?" "Không cần chờ nữa!" Cô bé lắc đầu nói: "Bản lĩnh hắn rất lớn, ta mặc kệ chạy đến nơi nào, hắn đều có thể tìm được." "Đi nhanh đi, ta đã chờ không nổi muốn nếm thử chút đồ ăn ngon của Khổ Vực các ngươi rồi." Độ Thiện đại sư cười nói: "Tốt, vậy thì mời Nguyên thí chủ cùng ta tiến về Trấn Ngục Giới." "Trấn Ngục Giới?" Cô bé sửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5055464/chuong-4826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.