Đối với mấy câu dặn dò phía trước của Độ Ách Đại Sư, Đại tộc lão vẫn hiểu ý đối phương, cũng đích xác là vì lợi ích của Khương thị mình. Trong tình huống chưa được Khổ Miếu đồng ý, Độ Ách Đại Sư tự tiện đưa sinh linh tập vực vào Khổ vực. Một khi bị ngoại nhân biết được, thật sự muốn truy cứu, dĩ nhiên là Độ Ách Đại Sư tự mình chủ động làm, nhưng Khương thị, tất nhiên cũng không thoát khỏi liên quan. Cho nên, bao gồm Khương thị, sự tồn tại của Khương Vân, đích xác là càng ít người biết càng tốt. Thế nhưng, câu bàn giao này của Độ Ách Đại Sư lại khiến Đại tộc lão hơi sững sờ, có chút không hiểu. Quan hệ giữa Khương Hành Chu và Độ Ách Đại Sư, trong Khương thị căn bản không phải là bí mật gì. Mà Khương Vân làm cháu ruột của Khương Hành Chu, thật sự không cần phải giấu giếm đối với hắn. Khương Cảnh Khê một bên đảo mắt, truyền âm nói với Đại tộc lão: "Độ Ách Đại Sư hẳn là lo lắng sau này Khương Vân này sẽ ỷ vào quan hệ của lão tộc trưởng và Độ Ách Đại Sư mà khắp nơi gây chuyện thị phi." "Vạn nhất không cẩn thận, thật sự đá phải tấm sắt, đắc tội người không trêu chọc nổi, sẽ liên lụy Độ Ách Đại Sư." Đại tộc lão nhất thời mặt lộ vẻ chợt hiểu, liên tục gật đầu nói với Độ Ách Đại Sư: "Đại Sư yên tâm, chúng ta khẳng định sẽ không nói cho hắn biết." Thế nhưng, Độ Ách Đại Sư lại đột nhiên ngẩng đầu, nhàn nhạt quét Khương Cảnh Khê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5055438/chuong-4800.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.