Lời nói này của Cơ Không Phàm khiến Giang Vân vội vàng không kịp chuẩn bị, thiếu chút nữa một cái lão huyết phún ra. Giang Vân sờ mó lấy ngực của mình, duỗi ngón tay chỉ lấy nữ tử kia nói: "Cơ tiền bối, ta để ngươi nhìn nữ hài này, cũng không phải là ta có ý nghĩ xấu gì." "Nàng gọi Giang Nhu, là tộc nhân Kính Linh, lúc đó đã từng có ân cứu mạng với ta, nhưng ta thủy chung vẫn xem nàng như muội muội." Cơ Không Phàm lại lần nữa quét Giang Nhu một cái rồi nói: "Muội muội ngươi, hình như cũng không ít." Nếu Giang Vân có thể đánh thắng Cơ Không Phàm, bây giờ tuyệt đối sẽ một quyền đập tới, nhưng chỉ tiếc hắn không đánh được, cho nên chỉ có thể cắn răng nghiến lợi nói: "Muội muội ta là không ít, nhưng muội phu của ta thật sự không có." "Bất quá, rất nhanh hẳn là sẽ có một cái rồi." "Muội phu này, có quan hệ không tệ với ta, hơn nữa quan hệ với ngươi, còn sâu hơn." Vừa nghe lời này, trong mắt Cơ Không Phàm nhất thời loáng qua một đạo quang mang, mặc dù trong nháy mắt biến mất, nhưng hắn đã lần thứ ba ánh mắt nhìn về phía Giang Nhu. Mà lần này, hắn nhìn cực kỳ tử tế. Thật lâu sau đó, Cơ Không Phàm thong thả gật gật đầu nói: "Không tệ!" Hiển nhiên, Cơ Không Phàm đã minh bạch, nữ hài tên là Giang Nhu này, là có quan hệ với con trai mình Cơ Vong. Đối với thái độ mà Cơ Không Phàm biểu hiện ra, Giang Vân lắc đầu nói: "Linh chủ tiền bối nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5055429/chuong-4791.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.