Mặc dù nhận ra Lam Nhụy, nhưng Khương Vân không lập tức đi ra gặp vị cô nương Lam Nhụy này, mà chỉ dùng một tia thần thức khóa chặt trên người đối phương. Đồng thời, thần thức của hắn càng nhiều hơn thì lại lan tràn ra bên ngoài giới phùng của giới này. Hắn muốn nhìn xem, có những người khác đi theo phía sau Lam Nhụy hay không. Trong chớp mắt, thần thức của Khương Vân đã bao trùm hơn trăm vạn dặm, không phát hiện bất kỳ người nào. Thiên Cương Đệ Nhất Vực bây giờ, gần như giống như tử vực, đã có gần chín thành vị trí, trừ phàm nhân ra, rốt cuộc không nhìn thấy bất kỳ sinh linh nào khác tồn tại. Phàm là tu sĩ có năng lực, đều đã đi đến Tuần Thiên Cung. Cũng chính là nói, Lam Nhụy, là lẻ loi một mình đến nơi này. Khương Vân yên lặng nhìn Lam Nhụy, liền thấy đối phương vừa đi vừa nghỉ trong giới này, cho đến đại khái nửa canh giờ sau, nàng đã đến ngay phía trên vị trí Khương Vân ẩn nấp dưới mặt đất. Lam Nhụy lùi lại một bước, đối diện phía dưới mặt đất, ôm quyền cúi đầu, lên tiếng nói: "Khương tiền bối, không biết có thể đi ra gặp một lần không?" Nghe được lời nói này của Lam Nhụy, con ngươi của Khương Vân cũng không khỏi đột nhiên co rút lại. Lam Nhụy này, biết mình trốn ở đây, thậm chí vị trí cụ thể cũng rõ ràng như vậy! Điều này sao có thể! Chín ngày qua, Khương Vân có thể rõ ràng cảm giác được, có hơn mười đạo thần thức của cường giả ít nhất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5055123/chuong-4711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.