Hàn Viễn nói tiếp: “Một tu sĩ tập vực như hắn, vậy mà có thể ngưng tụ ra mười hai loại không tướng, chuyện này thật sự là không thể tưởng tượng.” Thiên Khải lão nhân hơi trầm ngâm nói: “Sở dĩ nói chư thiên tập vực cổ quái, chính là bởi vì ta nhìn không thấu tình hình của toàn bộ chư thiên tập vực.” “Sự cổ quái này, có lẽ có liên quan đến hắn, nhưng cũng có lẽ không liên quan.” “Như vậy đi, đợi vài ngày, ta sẽ suy tính một lần nữa, xem thử có thể có chút thu hoạch hay không.” Tiếp theo, sau khi hai người hàn huyên vài câu, Hàn Viễn liền cáo từ rời khỏi. Mà Thiên Khải lão nhân thì ngẩng đầu nhìn bầu trời, tự lẩm bẩm nói: “Mười hai loại không tướng, ở tập vực đích xác khó gặp, người này, có thể hay không có quan hệ gì với nhân quả?” “Nhân quả a nhân quả, nhiều năm như vậy không có tin tức của ngươi, ngươi sẽ không phải là đã trở về rồi chứ?” “Xem ra, ta phải nắm chặt thời gian, tiến về chư thiên tập vực một chuyến.” —— Ngay lúc này, bên trong chư thiên tập vực, tất cả tu sĩ vẫn giữ trạng thái trợn mắt há hốc mồm, nhìn hình người do hồn lực của Khương Vân biến thành. Bọn hắn trừ kinh ngạc vì còn có tu sĩ khác giấu ở trong bóng tối, mà nhóm người mình thủy chung chưa từng phát hiện ra, càng là kinh ngạc vì không tướng của Khương Vân, vậy mà không phải mười một, mà là mười hai! Chỉ có Cơ Không Phàm lòng dạ biết rõ, hồn của Khương Vân, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054980/chuong-4646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.