Nghe thấy thanh âm đột nhiên truyền đến từ phía sau, Hiên Viên Hành quay người lại, liền thấy có một vị lão giả, tựa như xuất hiện từ hư không, đang đứng phía sau chính mình. Lão giả tướng mạo già nua, thân thể hơi khom lưng, trên mặt mang theo một vệt ý cười hiền lành, nhìn Hiên Viên Hành. Mà nhìn thấy vị lão giả này, Hiên Viên Hành cũng thế, Tư Đồ Tĩnh cũng vậy, thậm chí ngay cả Đông Phương Bác, đều lập tức cung kính khom người hành lễ với lão nhân nói: "Bái kiến Khương gia gia!" Khương Vạn Lý! Lão tổ tông của Thần tộc, người đã nuôi dưỡng Khương Vân của đời này từ nhỏ đến lớn! Khương Vạn Lý kể từ năm đó vì cứu Khương Vân, không tiếc đứng ra, bị đưa vào Đế Lăng này. Người khác đều tưởng Khương Vạn Lý đã chết rồi, nhưng trên thực tế hắn vẫn sống, chỉ bất quá thủy chung chưa từng hiện thân. Nhưng mà bây giờ lại đột ngột xuất hiện, khiến cho ngay cả Đông Phương Bác, người đã sớm biết Khương Vạn Lý ở đây, cũng có chút ngoài ý muốn. Bất quá, ba người Đông Phương Bác tất nhiên là đồng môn với Khương Vân, vậy thì nhìn thấy Khương Vạn Lý, tự nhiên là cũng dùng đại lễ bái kiến. Cơ Không Phàm một bên mặc dù không đi bái kiến Khương Vạn Lý, nhưng trong ánh mắt nhìn về phía Khương Vạn Lý, cũng toát ra một tia vẻ ngưng trọng. Khương Vạn Lý, là Đại Đế! Khương Vạn Lý cười nói khoát tay, ra hiệu ba người đứng lên, lại gật đầu với Cơ Không Phàm, lúc này mới lên tiếng nói: "Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054946/chuong-4612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.