Vùng biển trước mắt này, diện tích rộng lớn, nhìn một cái không thấy điểm cuối. Trên mặt biển, sóng lớn cuồn cuộn, bọt nước quấn quít, thậm chí dâng lên một tầng sương mù mờ mịt, bao phủ toàn bộ mặt biển. Lúc này, Hải Thần Hữu và Hải Cửu Nhi cuối cùng cũng chú ý tới vẻ mặt chấn kinh của Khương Vân, vội vàng lên tiếng hỏi: "Thế nào? Có phải có gì đó không phù hợp?" Hải Thần Hữu đối với Khương Vân, thủy chung có sự tín nhiệm. Và tất cả những gì đã trải qua trên con đường này, cũng khiến hắn càng thêm xác định việc mình tìm Khương Vân làm trợ thủ là một việc cực kỳ chính xác. Ngay cả Hải Cửu Nhi cũng đã sớm không còn sự khi dễ và địch ý đối với Khương Vân. Bởi vậy, đã Khương Vân bây giờ sắc mặt có chút bất đúng, hai người bọn họ đương nhiên đều không dám lơ là. Nghe thấy thanh âm của hai người, Khương Vân cũng từ trong chấn kinh bình tĩnh trở lại, trên khuôn mặt một lần nữa khôi phục bình tĩnh. Lắc đầu nói: "Không có gì, vùng biển này, làm ta nhớ tới một chút chuyện cũ." "Tốt rồi, nắm chặt thời gian, chúng ta vào biển thôi!" Nói xong, vẫn là Khương Vân đi ở đằng trước, đầu tiên bước vào trong nước biển. Hải Thần Hữu và Hải Cửu Nhi hai người, tự nhiên là đi theo phía sau hắn, cũng tiến vào trong biển. Đứng ở trong biển, Khương Vân ánh mắt dò xét bốn phía, biểu lộ trên khuôn mặt lại lộ ra một chút biến hóa vi diệu, bất quá chỉ là lóe lên rồi biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054744/chuong-4410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.