Mặc dù Lãnh Dật Trần thủy chung hoài nghi Khương Vân vẫn ẩn nấp trong thế giới này, thế nhưng ngay lúc này, nhìn thấy Khương Vân đột nhiên xuất hiện, vẫn khiến hắn không khỏi có chút ngoài ý muốn. Cứ thế, hắn và Khương Vân hai người, mắt lớn trừng mắt nhỏ nhìn chỉ chốc lát sau mới bình tĩnh trở lại, không nhúc nhích nói: "Ngươi cuối cùng cũng xuất hiện rồi!" Khương Vân trước đó khi ở trong không gian kia, đã thử phóng thích thần thức, thế nhưng không cách nào kéo dài đến bên ngoài không gian. Lại thêm, hắn cũng muốn biết, mình rốt cuộc đã hôn mê bao lâu, cho nên lúc này mới lo lắng bước ra khỏi không gian, cũng không nghĩ tới, mình vậy mà vừa ra đã gặp Lãnh Dật Trần. Ánh mắt thoáng chốc quét qua bốn phía, Khương Vân nhất thời minh bạch, cái không gian nho nhỏ kia, nguyên lai thủy chung vẫn ở trong thế giới này. Khương Vân do dự một chút hỏi: "Ta biến mất bao lâu rồi?" Lãnh Dật Trần đáp: "Hơn một năm!" Nghe được chỉ mới hơn một năm thời gian, tâm của Khương Vân, lúc này mới bỏ xuống. Khương Vân há hốc mồm, còn muốn tiếp tục hỏi Lãnh Dật Trần sao lại ở đây, Lãnh Dật Trần đã trước một bước nói: "Đây không phải là chỗ nói chuyện, ta dẫn ngươi rời khỏi!" Giọng nói rơi xuống, Lãnh Dật Trần tay áo lớn vung lên, đã cuốn lấy thân hình của Khương Vân, trực tiếp rời khỏi thế giới này, xuất hiện trong phủ đệ của mình. Ném Khương Vân vào trong phòng sách, Lãnh Dật Trần lại lấy ra truyền tấn lệnh, hạ mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054651/chuong-4317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.