Lời nói thẳng thừng của Khương Vân khiến trên khuôn mặt anh tuấn có chút yêu dị của Mạc Trạch, một lần nữa lộ ra vẻ kinh ngạc. Thậm chí ngay cả đôi mắt phượng xếch lên tận thái dương của hắn cũng trợn lớn đến cực điểm, gắt gao nhìn chằm chằm Khương Vân nói: "Ngươi nói cái gì?" Khương Vân tự nhiên có thể hiểu được sự chấn động trong lòng đối phương, giống như cảm giác của chính mình khi vừa nghe Tống lão bảo mình nghĩ cách bảo vệ Lãnh Dật Trần. Bởi vậy, Khương Vân không thể không lặp lại một lần nữa nói: "Nếu ngươi muốn bảo vệ Lãnh Dật Trần, vậy thì nói cho ta biết, giữa Yến Thiên Tề và Lãnh Dật Trần, rốt cuộc có ân oán dây dưa gì!" "Hai người bọn họ ai làm Thiên Soái, đối với ngươi ta, hoặc có thể nói, đối với toàn bộ Thiên Ngoại Thiên, lại sẽ sinh ra hậu quả không giống với cái gì." Nhìn Khương Vân, rồi nghe những lời Khương Vân nói, Mạc Trạch chỉ cảm thấy trong đầu có chút choáng váng. Bởi vì giờ phút này Khương Vân, bất kể là thần sắc bình tĩnh trên mặt, hay là ngữ khí nói chuyện, nhìn qua đều giống như Thiên Tướng cao cao tại thượng, mà mình, thì lại biến thành tiểu tiểu thủ vệ khi mới vào Thiên Ngoại Thiên lúc đó. Nhưng hình như, mình mới là Thiên Tướng, Phạm Tiêu chỉ là một thủ vệ mà thôi! Mặc dù nói, Phạm Tiêu trong lúc săn bắn biểu hiện xuất sắc, mình cũng đối với hắn ký thác kỳ vọng không nhỏ, hi vọng hắn có thể giết chết Lư Văn Lâm. Nhưng bây giờ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054597/chuong-4263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.