Khương Vân cuối cùng cũng bước ra khỏi Đệ Cửu Cung. Giờ phút này bên ngoài chính là ban ngày, nhiều ngày liên tục ở trong Hắc Ám, khiến hắn đối với ánh sáng đột nhiên sáng lên trước mắt có chút nheo lại con mắt. Đệ Cửu Cung, nằm ở chỗ cao nhất của tòa đảo nhỏ này, cho nên đứng ở đây, như chiếu cố nhìn xuống, có thể đem tình hình cả tòa đảo nhỏ thu hết vào đáy mắt. Trước khi Khương Vân tiến vào Đệ Cửu Cung, tám tòa cung điện nơi đây đều bị hắn dốc hết sức phá hủy. Mà giờ khắc này nhìn lại, tám tòa cung điện đã toàn bộ một lần nữa phục hồi, hoàn toàn nhìn không ra một chút vết tích từng bị hủy hoại. Bên ngoài cung điện, những Ma lão và tộc nhân Ma tộc kia cũng đã không thấy tăm hơi. Cả tòa đảo nhỏ, hoàn toàn khôi phục trạng thái không người khi Khương Vân mới đến ngày đó, vô cùng an tĩnh. Thậm chí, ngay cả cấm chế bao trùm trên một mảnh quần đảo này cũng đã lại lần nữa xuất hiện. Hiển nhiên, tất cả những điều này đều là Ma Khinh Hồng gây nên trong bóng tối. Nói tóm lại, tình hình Đại Ma Thiên này, cùng với lúc Khương Vân vừa mới đến, thực sự không có gì khác biệt. Biến hóa duy nhất, chính là trong Đệ Cửu Cung phía sau Khương Vân này, vĩnh viễn thiếu đi một vị Ma lão. Khương Vân quét mắt nhìn bốn phía một vòng xong, ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía bầu trời, trong miệng thong thả phun ra một cái hơi dài. Cung điện bị hủy có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054586/chuong-4252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.