Nhìn thấy Khương Vân đột nhiên quay đầu lại, Khổ Trúc đang đi theo sau Khương Vân, cùng với Nhạc Đông ở một bên, đều không nhịn được đồng thời lên tiếng hỏi: "Thế nào rồi?" Hai người cũng vội vàng quay đầu, ánh mắt nhìn về phía Bất Lão Sơn ở một bên. Bất Lão Sơn, núi cao vạn trượng, mặc dù tiếng tăm lừng lẫy, nhưng giờ phút này nhìn lại, lại cũng chính là đại thể giống với những sơn mạch khác. Chỉ từ bề ngoài mà nhìn, cũng không có gì đặc biệt. Khương Vân nhìn Bất Lão Sơn chỉ chốc lát, liền thu hồi ánh mắt, lắc đầu nói: "Không có gì!" Mặc dù trong miệng nói không có gì, nhưng trong lòng Khương Vân lại dâng lên một tia lòng nghi ngờ. Bởi vì vừa mới hắn loáng thoáng cảm giác được, trên Bất Lão Sơn, tựa hồ có một ánh mắt đang nhìn chính mình. Mặc dù cái gì cũng không nhìn thấy, nhưng đối với cảm giác của mình, Khương Vân luôn luôn có lòng tin, cũng không cảm thấy sẽ là ảo giác của mình. Chỉ là, trong suy nghĩ của hắn, hẳn là trên núi cũng có tộc nhân Bất Lão Thần tộc canh giữ, sợ rằng vừa rồi chính là đối phương đang trong bóng tối nhìn chính mình. Nhìn thoáng qua Khổ Trúc đang đi theo sau mình, cũng chuẩn bị đi vào căn phòng, Khương Vân thản nhiên nói: "Ngươi cũng không cần đi vào, ở bên ngoài chờ ta đi!" "Ta..." Khổ Trúc mở miệng, cuối cùng chỉ có thể cười khổ gật đầu nói: "Biết rồi." Khương Vân cũng không còn để ý Khổ Trúc, đẩy cửa đi vào, mà Nhạc Đông cũng lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054533/chuong-4199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.