Khi một ngày trôi qua, lực lượng trong cơ thể Khương Vân khôi phục được một phần ba, hắn lập tức đứng lên, bay lên không trung, hướng về phía xa mà đi nhanh. Cho đến khi rời xa bình nguyên này, tiến vào một dãy núi, Khương Vân mới dừng lại, quay người lao nhanh vào trong lòng núi. Xuyên vào sâu trong lòng núi, Khương Vân lại móc ra mấy khối Đế Nguyên Thạch, liên tiếp bày ra chín tòa liên hoàn trận quanh người của mình, xếp bằng ngồi ở trong trận, lúc này mới thở ra một hơi dài. Vung tay áo một cái, trước mặt Khương Vân lại xuất hiện gần một triệu khối Đế Nguyên Thạch, lực lượng ẩn chứa trong Nguyên Thạch bắt đầu cuồn cuộn không ngừng chảy vào trong cơ thể Khương Vân, tiếp tục giúp hắn khôi phục lực lượng. Đến lúc này, Khương Vân cuối cùng cũng buông xuống một nửa tâm, trong đầu hồi tưởng lại những gì đã trải qua ở trong đường hầm. Kỳ thật, mặc dù hắn tiến vào đường hầm thời gian không ngắn, nhưng trước khi hắn đến đích của đường hầm, trừ việc cần phải áp chế tâm thần của mình, không bị mùi vị huyết tinh kia làm say mê, trên đường đi đều là có kinh không hiểm. Mà từ khi hắn nhìn thấy nam tử trung niên kia bắt đầu, đến khi chạy ra khỏi đường hầm, toàn bộ quá trình, chung vào một chỗ, lại không vượt quá năm hơi thở. Nhưng chỉ năm hơi thở này, lại khiến Khương Vân bồi hồi một vòng ngoài quỷ môn quan. Mức độ nguy hiểm của nó, thậm chí không kém gì khi Khương Vân đối mặt với Hiên Đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054463/chuong-4129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.