Mặc dù vị lão giả kia trong hơn hai mươi ngày trước đó đều đào lối đi dưới lòng đất của vùng bình nguyên này, thế nhưng mỗi lần hắn ra vào đều là hậu nhân Đại Đế dẫn hắn đi, cho nên hắn cũng không biết, vị trí cụ thể của lối đi đến tột cùng ở đâu. Khương Vân phóng tầm mắt nhìn đi, phía trên vùng bình nguyên này mọc đầy cỏ xanh biếc, một vùng vô tận. Đừng nói là dùng mắt để nhìn, cho dù là vận dụng thần thức, cũng khó mà tìm được vị trí của lối đi kia trong thời gian ngắn. Bất quá, Khương Vân chỉ quét mắt nhìn vùng bình nguyên một cái rồi liền thu hồi ánh mắt, nhẹ nhàng khẽ động cái mũi. Ngửi mùi vị huyết tinh cực nhạt cực nhạt truyền vào từ chóp mũi, Khương Vân tự lẩm bẩm nói: "Xem ra, con đường tu hành của vị Đại Đế này có liên quan đến máu, cho nên hậu nhân của hắn cũng lấy máu làm tu hành." "Như vậy, ngược lại là thuận tiện cho ta." Giọng nói vừa dứt, Khương Vân đã đưa ra một ngón tay, ở đầu ngón tay có một giọt máu tươi chảy ra, đột nhiên thoát khỏi đầu ngón tay, bắn ra ngoài. Giọt máu tươi này bay vút lên trời, lơ lửng phía trên vùng bình nguyên có diện tích cực lớn này. Ngay lập tức, trong máu tươi đột nhiên bộc phát ra một luồng khí tức, liền giống như thủy triều, hướng về bốn phương tám hướng, với tốc độ cực nhanh, điên cuồng lan tràn đi. Chỉ sau vài hơi thở, luồng khí tức này đã bao trùm toàn bộ vùng bình nguyên. Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054461/chuong-4127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.