“Trở về rồi à!” Nghe thấy tiếng gió vang lên bên tai, Mộc Chính Quân mở bừng mắt, khẽ mỉm cười nhìn Khương Vân và Mộc Mệnh đang rơi xuống trước mặt mình. “Gia gia!” Mộc Mệnh đi đến bên cạnh Mộc Chính Quân, từ trong lòng lấy ra bốn vò rượu, để lên bàn nói: “Cháu đã mua rượu về rồi.” “Ngài và đại ca uống trước đi, cháu đi săn thêm con mồi, làm đồ nhắm cho hai người.” Nói xong, Mộc Mệnh lập tức xoay người rời đi, lúc đi còn không quên nháy nháy mắt với Khương Vân. Vừa rồi hắn đã nói với Khương Vân, đừng nhắc đến chuyện mình bị khi phụ trong thành, sợ gia gia nghe xong sẽ không cao hứng. Khương Vân tự nhiên là đồng ý ngay, cũng không nói cho hắn biết, gia gia hắn chẳng những biết, mà còn thủy chung đi theo phía sau chính mình. Nhìn Mộc Mệnh nhảy nhảy nhót nhót chui vào trong dược viên, Mộc Chính Quân thu hồi ánh mắt, đối diện với Khương Vân nói: “Đông Phương tiểu hữu, ngồi đi, bồi lão già ta uống chút rượu!” “Được!” Khương Vân cũng không phải người làm bộ làm tịch, cười nói ngồi xuống. Mộc Chính Quân móc ra hai chén rượu, Khương Vân nhấc vò rượu lên, rót đầy rượu vào chén. Mộc Chính Quân nhấc chén rượu lên, đối diện với Khương Vân nói: “Đông Phương tiểu hữu, đa tạ!” “Nói quá lời rồi!” Hai người nâng chén uống cạn xong, Mộc Chính Quân để ly rượu xuống nói: “Đông Phương tiểu hữu, ta có một thỉnh cầu không tình nguyện.” “Lão trượng xin cứ nói.” Mộc Chính Quân nói: “Hài tử Mệnh nhi này, quanh năm đi theo ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054400/chuong-4066.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.