Giờ phút này, thân thể lão giả vốn đang nằm trên ghế nằm đột nhiên ngồi thẳng lên, hai tay dùng sức chống lấy tay vịn, hai mắt trừng trừng nhìn về phía vị trí của Khương Vân, không nhúc nhích. Đương nhiên, điều này cũng khiến Mộc Mệnh đang cầm sách ở một bên phát hiện ra, vội vàng quay đầu nhìn về phía lão giả nói: "Ông nội, ngài sao vậy?" Lão giả lại như chưa từng nghe thấy lời Mộc Mệnh nói, vẫn giữ nguyên tư thế này. Trong thần thức của hắn, hình dáng ban đầu của Đại Đế chi lộ trên đỉnh đầu Khương Vân đang hiện rõ ràng. Đại Đế chi lộ này không chỉ rộng lớn vô cùng, bên trên còn có từng tia lửa vờn quanh, hơn nữa, toàn bộ mặt đường của Đại Đế lại có màu đen, nhìn qua vô cùng nặng nề. Điều này cũng khiến lão giả lẩm bẩm nói: "Hỏa chi ý cảnh, Thổ chi ý cảnh, nếu lại thêm Mộc chi ý cảnh, cách Ngũ hành ý cảnh chỉ còn thiếu hai loại." Nói đến đây, trên khuôn mặt lão giả đột nhiên lộ ra một tia vẻ rối rắm, đồng thời ánh mắt nhìn về phía cháu trai đang mặt đầy mờ mịt của mình. Mộc Mệnh lo lắng nói: "Ông nội, ngài nhìn con làm gì, có phải người kia xảy ra chuyện gì rồi không?" Lão giả cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại, biểu lộ trên khuôn mặt dần dần nhu hòa xuống, lắc đầu nói: "Không có, hắn hẳn là sắp xuất quan rồi." "Vậy thì tốt quá!" Mộc Mệnh nhất thời hưng phấn vỗ bàn tay một cái, nhảy lên nói: "Ông nội, con đi xem hắn một chút." Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054396/chuong-4062.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.