Khương Vân đã kể lại tất cả những gì mình biết về Tam sư huynh một cách chi tiết, lặp đi lặp lại ít nhất ba lần. Cuối cùng, chính Hiên Viên Đại Đế cũng ngượng ngùng không để Khương Vân tiếp tục lặp lại nữa, lúc này mới dừng lại. Tuy nhiên, sau khi nghe xong những trải nghiệm của Hiên Viên Hành, tiếp theo, Hiên Viên Đại Đế lại kéo Khương Vân phân tích xem Hiên Viên Hành có thể là hậu nhân đời thứ bao nhiêu của mình. Mặc dù Khương Vân rất rõ ràng, đây căn bản chính là một vấn đề không thể có đáp án, nhưng hắn có thể lý giải tâm tình của Hiên Viên Đại Đế. Bị bác đoạt tu vi, phế bỏ nhục thân, phong ấn tại đây vô số năm, đột nhiên nghe nói mình còn có một hậu nhân, nội tâm đương nhiên là đầy đặn sự kích động. Vì vậy, Khương Vân cũng đi cùng ông ta đoán mò. Cuối cùng, Hiên Viên Đại Đế cảm khái nói: "Chờ ta khôi phục tự do, ta trước tiên sẽ đi gặp sư phụ của các ngươi, tự mình cảm ơn lão nhân gia ông ta!" "Sư phụ của các ngươi, khẳng định không phải người bình thường, có thể thu xuống bốn người các ngươi làm đệ tử." Nghe sư phụ của mình có thể được một vị Đại Đế khen ngợi, Khương Vân cũng vinh dự nói: "Sư phụ của ta đích xác rất lợi hại." Hiên Viên Đại Đế cười ha ha một tiếng nói: "Đúng rồi, hàn huyên tới bây giờ, còn chưa thỉnh giáo tôn tính đại danh của sư phụ ngươi!" Khương Vân cười nói: "Sư phụ của ta họ Cổ, tên Bất Lão."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054321/chuong-3987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.