Theo lời nói của Khương Vân vừa dứt, bên tai hắn lập tức vang lên một giọng nói: "Khương Vân!" Hai chữ đơn giản này khiến đồng tử Khương Vân hơi co rút lại. Bởi vì, đối phương gọi ra chính là tên thật của mình! Mặc dù mình đã hai lần tiến vào Tứ Loạn Giới, nhưng chưa từng có tiết lộ tên thật của mình. Người biết tên thật của mình, hẳn là cũng chỉ có ông nội và một số người của Thần Tộc. Thế nhưng bây giờ đối phương lại một lời liền nói rõ tên thật của mình. Lại thêm việc trước đó mình đoán đối phương vẫn luôn trong bóng tối bảo vệ mình, điều này khiến Khương Vân không khó đoán ra, đối phương hẳn là có quan hệ với Thần Tộc. Giọng nói kia lại lần nữa vang lên: "Không nhớ ta sao?" Khương Vân hơi ngẩn ra, nhưng ngay lập tức liền bừng tỉnh đại ngộ nói: "Là ngươi!" Khương Vân nhớ tới, trước khi mình thật sự tiến vào Tứ Loạn Giới, từng dùng thần thức thăm dò vào đây trước, kết quả vừa mới tiến vào, liền nghe thấy một giọng nam, hơn nữa còn đánh nát thần thức của mình. Bây giờ Khương Vân cuối cùng cũng hiểu, người đánh nát thần thức của mình, chính là người đang nói chuyện với mình lúc này. "Hoa hoa hoa!" Lúc này, Xích Thủy quanh người Khương Vân đột nhiên cuộn trào lên. Một đoàn sóng nước vọt ra, ngưng tụ thành một hình người, hơn nữa dần dần rõ ràng, cho đến cuối cùng biến thành một nam tử trung niên. Nam tử này, tướng mạo bình thường, trên mặt mang theo một vệt nụ cười, nhìn Khương Vân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054267/chuong-3933.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.