Thân thế của Cao Tùng thật sự khiến Khương Vân vô cùng bất ngờ. Khương Vân vốn tưởng rằng, dù Luân Hồi tộc có sa sút đến đâu, nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, Cao Tùng là tộc nhân cuối cùng của Luân Hồi tộc, ít nhất cũng không nên sống quá khó khăn. Nhưng không ngờ, hắn lại từ nhỏ đã không có sự che chở của tộc quần, cũng không biết lai lịch của mình. Thậm chí, cho đến trước khi mẫu thân của hắn lâm chung, mới cho biết thân thế của hắn. Mà một đôi mẫu tử không nơi nương tựa, số mạng luôn gắn bó cùng nhau, trong Tứ Loạn giới lớn như vậy, muốn mai danh ẩn tích, che giấu thân phận của mình, muốn sống sót, có thể nghĩ, tất nhiên là vô cùng gian nan! Bất quá, câu nói cuối cùng của Cao Tùng lại khiến trong lòng Khương Vân đột nhiên động, nhớ tới một việc. Cửu tộc Tịch Diệt ở hạ vực, trong đó tám tộc, chỉ tồn tại ở hạ vực, thế nhưng trong Chư Thiên Tập Vực, lại có một Luân Hồi Thiên. Khương Vân cũng muốn đi Luân Hồi Thiên một chuyến, xem bọn hắn và Luân Hồi tộc mà mình nhận ra, có phải là cùng một tộc quần hay không. Chỉ là hắn một mực không có thời gian, cho nên thủy chung chưa thể thành hành. Mà mẫu thân của Cao Tùng nói, những tộc nhân Luân Hồi tộc năm đó lựa chọn rời khỏi tộc địa, tìm kiếm đường ra mới, có thể là đi đến Tàng Ngoại Chi Địa. Mặc dù Tàng Ngoại Chi Địa này, đối với Khương Vân mà nói, là lần đầu tiên nghe nói, nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054261/chuong-3927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.