Lời nói này của Cố Trúc, khiến biểu cảm trên mặt Chư Thiếu Thiếu nhất thời cứng đờ. Hắn tự nhiên hiểu ý trong lời Cố Trúc. Mặc dù mình đích xác không để ý tu sĩ đến từ Tàng Ngoại Chi Địa, nhưng điều này không đại biểu những người khác cũng không để ý. Mình có thể bồi dưỡng Khương Vân, để hắn tiếp nhận chức vụ của mình, trở thành thành chủ Vô Thượng Thành. Nhưng nếu Khương Vân thật sự đến từ Tàng Ngoại Chi Địa, một khi thân phận này của hắn bị lộ ra ánh sáng, vậy kết cục chờ đợi Khương Vân… Nhìn Chư Thiếu Thiếu trầm mặc không nói, Cố Trúc cũng không lên tiếng nữa. Mặc dù tuổi của hắn lớn hơn Chư Thiếu Thiếu rất nhiều, nhưng bởi vì hắn từng cứu mạng Chư Thiếu Thiếu, cho nên khiến hai người trở thành bạn vong niên. Mà đối với chuyện của Chư Thiếu Thiếu, Cố Trúc luôn luôn sẽ không can thiệp, cũng không có quyền lợi và tư cách can thiệp. Nhưng vừa nghĩ tới Chư Thiếu Thiếu vậy mà lại có cùng ý nghĩ với mình, đều muốn tiến vào Đế Lăng, hắn vẫn cảm thấy cần thiết phải nhắc nhở Chư Thiếu Thiếu một chút, không đành lòng nhìn thấy Chư Thiếu Thiếu có đi không về, táng thân trong Đế Lăng. Dù sao, mình là hoàng hôn Tây Sơn, Chư Thiếu Thiếu lại còn có bó lớn thời gian, thật sự không cần phải mạo hiểm tiến vào Đế Quật. Mà nguyên nhân Chư Thiếu Thiếu dám hạ quyết định, chính là phát hiện Khương Vân cái người có thể tiếp nhận vị trí hắn. Thậm chí, vì có thể nâng đỡ bồi dưỡng Khương Vân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054257/chuong-3923.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.