Nhìn thấy vẻ mặt trịnh trọng của Khương Vân như vậy, Chư Thiếu Thiếu cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại, cũng hiểu rõ Khương Vân đích xác là có chuyện muốn nhờ mình. Thân thể Chư Thiếu Thiếu chậm rãi dựa trở lại trên ghế dựa, trên mặt lộ ra một vệt nụ cười nói đầy ý vị sâu xa: "Mời ta xuất thủ, không phải là không thể." "Bất quá, ngươi cũng biết, ta thân là thành chủ, ngày lo vạn việc, bận đến chết đi được, căn bản không có gì thời gian, cho nên nếu muốn mời ta xuất thủ, ngươi cần phải bỏ ra một chút cái giá." Ngươi đã có thời gian chạy đi xem ta và người khác đánh cược đá, lại có thời gian chạy đến đây uống trà, thật sự nhìn không ra, ngươi bận rộn chỗ nào! Mặc dù trong lòng Khương Vân đang thầm phỉ báng Chư Thiếu Thiếu, nhưng biểu cảm trên mặt lại càng thêm thành khẩn gật đầu nói: "Đương nhiên là như vậy!" "Chỉ cần thành chủ đại nhân có thể xuất thủ tương trợ, vậy đại nhân yên tâm, bất kỳ cái giá nào ta cũng nguyện ý trả." Chư Thiếu Thiếu khẽ mỉm cười nói: "Chuyện cái giá cứ tạm thời gác sang một bên, ngươi vẫn nên nói trước xem, rốt cuộc là chuyện gì đã!" "Nếu như là chuyện thập ác bất xá, vi phạm pháp luật, cho dù ngươi phải bỏ ra cái giá lớn hơn nữa, ta cũng sẽ không giúp ngươi." Trong lòng Khương Vân khẽ động, hiểu rõ Chư Thiếu Thiếu đã hiểu lầm chính mình ý tứ. Trong suy nghĩ của Chư Thiếu Thiếu, chuyện mình nhờ hắn giúp đỡ, có lẽ liên quan đến thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054195/chuong-3861.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.