Rõ ràng Khương Vân đã ở bên bờ vực sinh tử, không những đột nhiên xuất thủ, mà còn cản được bàn chân của Đại Đế hài cốt đang giáng xuống! Cảnh tượng này không chỉ khiến sắc mặt của Đại Đế hài cốt và phân thân thần thức đồng loạt đại biến, mà ngay cả ba người Từ Long Tượng đang sắp bị kéo đến đây cũng trợn mắt há hốc mồm. Ba người bọn họ tuy bị Đại Đế hài cốt coi như vũ khí thịt người, không ngừng công kích những hài cốt kia, tiêu hao lực lượng trận pháp, nhưng vẫn luôn chú ý đến nhất cử nhất động của Khương Vân. Thậm chí, bọn họ còn ký thác hi vọng sống sót của mình vào Khương Vân. Bởi vì bọn họ hiểu một chút về thực lực của Đại Đế hài cốt. Dưới sự hư trảo của Đại Đế hài cốt, bọn họ ngay cả năng lực phản kháng cũng không có, nhưng Khương Vân lại có thể liên tiếp phát động công kích về phía Đại Đế hài cốt. Mà khi Đại Đế hài cốt dùng một đoạn xương ngón tay xuyên thủng mi tâm Khương Vân, nhìn thấy Khương Vân ngửa mặt ngã quỵ xuống, hi vọng trong lòng bọn họ mới theo đó biến mất. Trong suy nghĩ của bọn họ, Khương Vân đã là một người chết rồi! Nhưng không nghĩ đến, Khương Vân bây giờ vậy mà lại còn sống. Hơn nữa, Khương Vân sau khi sống lại, so với vừa rồi, thực lực dường như còn có chút tăng lên! Đúng lúc này, bên tai bọn họ đột nhiên vang lên thanh âm truyền âm của Khương Vân nói: "Còn không mau lui!" Nghe được lời nói này, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054127/chuong-3793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.