Nghe tiếng vang lên đột nhiên này, phản ứng đầu tiên của Khương Vân chính là vị người trông coi Đế Quật cuối cùng đã hiện thân! Rừng rậm Bách Lý này, đã bao hàm hơi thở của Đại Đế, thậm chí rất có thể dính đến bí mật của Đại Đế, cho nên đối phương sẽ không cho phép chính mình mang đi. Bất quá, Khương Vân lại căn bản không để ý tới người lên tiếng này, cổ tay co rút lại, thanh tiểu tán này đã được thu vào trong cơ thể. Chính mình lãng phí một đạo phong ấn cường đại như vậy của ngoại công, thật vất vả mới phong ấn rừng rậm Bách Lý này lại rồi thu đi, bây giờ ngươi lại muốn mang nó về, nào có chuyện tiện nghi như vậy. Mặc dù Khương Vân biết chính mình khẳng định không phải đối thủ của đối phương, nhưng trước khi tính mạng mình không lo, chính mình ít nhất sẽ không dễ dàng giao rừng rậm Bách Lý ra. Sau khi cất kỹ tiểu tán, Khương Vân lúc này mới ngẩng đầu nhìn về phía phương hướng tiếng vang truyền tới. Nơi đó, đã xuất hiện một nam tử trẻ tuổi! Nhìn đối phương, hai mắt của Khương Vân có chút nheo lại, trong mắt lóe lên một tia vẻ ngoài ý muốn, vậy mà không phải người trông coi Đế Quật kia. Bởi vì, chính mình đã thấy qua đối phương! Trước khi tiến vào Đế Quật, một vị cường giả của một chủ tông nào đó trong khe núi, tu vi Phá Pháp ngũ trọng cảnh! Nam tử này lăng không mà đứng, như chiếu cố nhìn Khương Vân, mặt không biểu cảm nói: "Ta nhớ kỹ ngươi gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054105/chuong-3771.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.