Đây không phải là suy đoán bừa bãi của Khương Vân, mà là dựa trên kinh nghiệm lần trước hắn tiến vào Vô Thượng Thành mà suy đoán ra. Bất kể là đệ tử Nhân Hoàng Tông, hay đệ tử Tam Hoàng Tông, đều là muốn hắn có thể gia nhập tông môn của mình. Nhất là Chư Thiếu Thiếu không rõ lai lịch kia, còn đặc biệt hỏi thăm đệ tử Tam Hoàng Tông, gia nhập tông môn của bọn họ, có điều kiện gì tốt không. Cảm giác của Khương Vân, giống như toàn bộ Vô Thượng Thành tông môn san sát, mà mỗi một tông môn đều cực kỳ khát vọng có tu sĩ bái nhập tông môn của bọn họ. Bởi vậy, Khương Vân mới cảm thấy tông môn hình thành trấn này, cũng đang chiêu thu đệ tử. Chỉ là, thái độ của tông môn này, lại làm Khương Vân hơi kỳ quái một chút. Cửa lớn đóng chặt, một bộ dáng cự người ngàn dặm. Mà những tu sĩ này lại thành tâm vô cùng chờ ở đây. "Chẳng lẽ nơi này là trung tâm Vô Thượng Thành, tông môn này cũng cực kỳ cường đại, cho nên mới hấp dẫn nhiều tu sĩ như thế muốn đến gia nhập?" Trầm ngâm chỉ chốc lát, Khương Vân thật sự là kìm nén không được sự hiếu kỳ trong lòng, nhìn trái phải một cái xong, vừa mới muốn mạo hiểm dùng thần thức đi tìm kiếm hồn phách của người phía trước mình, nhìn tới đáy là chuyện gì xảy ra. Cũng ngay vào lúc này, cửa lớn đóng chặt của tòa thành trấn phía trước kia, lại ầm ầm mở ra, làm Khương Vân vội vàng bỏ đi ý nghĩ này, thu hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054072/chuong-3738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.