Nửa tháng thời gian, Khương Vân đã thành công phá giải phong ấn. Mặc dù không phải là phá giải tất cả phong ấn, nhưng tốc độ này cũng khiến Phong Mệnh Thiên Tôn phải thán phục. Là Đại Thiên Tôn mạnh nhất từng có, Phong Mệnh Thiên Tôn vẫn cực kỳ tự tin vào phong ấn chi thuật của mình, thật sự là không vật nào không phong ấn được! Mặc dù thực lực của hắn bây giờ đã có suy giảm, nhưng cũng chỉ là lực lượng ẩn chứa trong phong ấn giảm thiểu, mà bản thân phong ấn cũng không có biến hóa. Dưới tình huống như vậy, Khương Vân có thể trong thời gian ngắn như vậy làm đến trình độ này, thật sự là cực kỳ khác với dự liệu của Phong Mệnh Thiên Tôn. Mà Khương Vân sau khi phá giải mấy đạo phong ấn, liền một lần nữa lâm vào yên tĩnh, ngồi ở kia không nhúc nhích. Phong Mệnh Thiên Tôn biết, hắn hẳn là đang nghiên cứu phong ấn chi thuật mà mình đã đưa cho hắn. Mà điều này cũng khiến Phong Mệnh Thiên Tôn lặp đi lặp lại gật đầu, tự lẩm bẩm nói: "Không tệ, phong ấn cũng là một vòng nối một vòng." "Sau khi phá giải một vòng, lúc này nếu như lập tức tiếp tục thử phá giải các phong ấn khác, hiệu quả sẽ không quá rõ rệt." "Ngược lại phải nên hồi tưởng lại quá trình vừa mới phá giải phong ấn, suy tư xem mình có chỗ nào làm không đúng, tiến hành sửa lại." Mặc dù Khương Vân đích xác đã phá giải mấy đạo phong ấn, nhưng trong mắt Phong Mệnh Thiên Tôn nhìn, thủ pháp phá phong kia lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5054069/chuong-3735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.