Khương Vân từ trong hư vô chậm rãi đứng lên, lau đi vết máu ở khóe miệng, nhìn mười ba vị Đại Thiên Tôn xuất hiện trước mặt. Phía sau Yêu Linh Thiên Tôn, một hồn thể hư ảo cũng theo đó hiện ra, bất ngờ chính là Nhiếp Không vừa tự bạo! Là yêu quái không gian, bản thể của Nhiếp Không chính là không gian. Hắn nhìn như tự bạo, nhưng trên thực tế, chẳng qua là tự mình làm nổ không gian thân thể này mà thôi, để hồn phách của hắn có thể thừa cơ chạy trốn. Đây chính là một loại phương pháp bảo vệ tính mạng của Nhiếp Không. Khương Vân tự nhiên cũng phát hiện Nhiếp Không chưa chết, thậm chí còn cảm ứng được phương hướng hồn phách Nhiếp Không chạy trốn, muốn đuổi theo giết chết hắn hoàn toàn. Nhưng không nghĩ đến mười ba vị Đại Thiên Tôn lại đột nhiên xuất hiện, ngăn cản chính mình. Lại nhìn thấy bốn phương tám hướng của vực sâu này, bao gồm tất cả mọi người tu sĩ thử luyện trong đó có Giang Côn Luân, trong mắt đều đã khôi phục thần thái, Khương Vân minh bạch, Mộng Uyên đã thoát khỏi trạng thái mộng cảnh, cho nên Đại Thiên Tôn bọn hắn có thể tiến vào Mộng Uyên. Ánh mắt Khương Vân quét qua mười ba vị Đại Thiên Tôn, cuối cùng như ngừng lại trên thân một người đàn ông tuổi trung niên, cũng chính là người vừa xuất thủ công kích chính mình. Sợ rằng, ngay cả Đại Thiên Tôn khác cũng không nghĩ đến, sau khi xuất hiện, người công kích Khương Vân không phải Trận Khuyết Thiên Tôn, cũng không phải Yêu Linh Thiên Tôn, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5045429/chuong-3667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.