Những lời này của Thiết Như Nam khiến thân hình Khương Vân phảng phất dừng lại, nhất thời đứng yên bất động. Bàn tay bị Thiết Như Nam gắt gao nắm chặt cũng không thể dùng được một chút lực lượng nào nữa. Kỳ thật, Thiết Như Nam nói đúng vậy! Với thực lực của Khương Vân bây giờ, hắn há lại không nhìn ra, tình huống của Thiết Như Nam, ít nhất trong số người cùng vật mà hắn biết, thật sự không có biện pháp nào có thể làm cho nàng chuyển tốt. Chỉ bất quá, Khương Vân không vượt qua được cửa ải trong lòng mình, tiếp thụ không được người thân này của mình sẽ vì chính mình mà từ trần. Hắn một đường đi tới, đã có rất rất nhiều người thân cận rời hắn mà đi, hắn không muốn có thêm một Thiết Như Nam nữa. Tựa hồ, hắn chỉ có kiên trì tin tưởng trên đời này khẳng định còn có biện pháp có thể cứu tốt Thiết Như Nam, chỉ có trong quá trình không ngừng tìm y hỏi thuốc cho Thiết Như Nam như vậy, áy náy trong lòng, bi thương trong lòng mới có thể thoáng giảm bớt một chút! Đây, chính là một loại lừa mình dối người! Thế nhưng, hắn lại chưa từng có cân nhắc qua cảm thụ của Thiết Như Nam. Hoặc là nói, hắn biết rất rõ ràng ý nghĩ của Thiết Như Nam, nhưng lại cố tình làm bộ không biết, vẫn chỉ là dựa theo ý nghĩ của mình, để quyết định vận mệnh của nàng. Thiết Như Nam đã nước mắt chảy đầy mặt, thanh âm của nàng tiếp tục vang lên nói: "Đại ca, ta chưa từng có hối hận giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5045375/chuong-3613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.