Những lời này của Khương Vân nhất thời nhận được sự tán đồng của không ít tu sĩ xung quanh. Bởi vì bọn họ cũng đều rõ ràng, các kỳ Chư Thiên thí luyện trước đây, làm gì có cái gọi là công bằng thuần túy, thứ tự cuối cùng đều đã được định sẵn. Nhất là những tu sĩ vẫn bị ngăn cản bên ngoài trận pháp, không thể tới gần Ánh Thiên Bi, đối với việc Độc Cô Ly vừa mới chen ngang, bọn họ làm sao lại không bất mãn trong lòng. Chỉ là, bọn họ giận mà không dám nói gì mà thôi. Bây giờ Khương Vân không chỉ đánh Độc Cô Ly, mà còn nói ra tiếng lòng của bọn họ, khiến bọn họ đều âm thầm gật đầu. Thế nhưng, ngay khi giọng nói của Khương Vân vừa dứt, ở trước mặt của hắn lại xuất hiện một vị lão giả. Đây là một cường giả Luân Hồi cảnh, mặc trên người phục sức của Trận Khuyết Thiên, lạnh lùng nói với Khương Vân: "Ngươi mau thả Độc Cô Ly ra." Nghe vị lão giả kia nói, mặc dù Khương Vân biết rõ hắn là người của Trận Khuyết Thiên, nhưng lại cố ý làm bộ không biết, cũng lạnh lùng nhìn hắn nói: "Ngươi là ai, dựa vào cái gì mà bảo ta thả người?" "Nếu ngươi là người của Độc Cô gia tộc, thì cút sang một bên cho ta." "Nếu ngươi không phải người của Độc Cô gia tộc, vậy thì không cần nhiều chuyện, để tránh rước họa vào thân!" Những lời nói không chút lưu tình của Khương Vân đối với lão giả này khiến mọi người đều lộ ra vẻ chấn kinh. Nhất là lão giả kia, gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5045318/chuong-3556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.