Yêu cầu này của Thiết Như Nam khiến Khương Vân cũng có chút ngoài ý muốn, thậm chí khẽ nhíu mày, trầm ngâm hồi lâu không nói. Thấy dáng vẻ này của Khương Vân, Thiết Như Nam cũng có chút xấu hổ. Mình là một cô gái chưa đính hôn, lại để một người đàn ông cởi trần áo của mình trước mặt, tuy là vì muốn giúp Khương Vân, nhưng cũng có chút không hợp lễ nghi. Nếu chuyện này truyền ra ngoài, đối với danh tiếng của mình và Khương Vân đều không được tốt. Thật ra, Thiết Như Nam đã hiểu lầm Khương Vân. Khương Vân làm việc luôn quang minh lỗi lạc, căn bản cũng không phải là nghĩ đến những chuyện mà Thiết Như Nam đang nghĩ, càng không phải là ngượng ngùng. Sở dĩ hắn do dự, là bởi vì trên người mình, khắc đầy những cái tên. Có một số việc, Khương Vân không muốn cho những người khác biết, thà rằng mình yên lặng tiếp nhận. Thế nhưng nếu như muốn che lại huyết mạch của mình, lại phải cởi áo. Bởi vậy, Khương Vân đang trầm mặc chỉ chốc lát sau, cười cười nói: "Cởi áo tự nhiên là không có vấn đề gì, chỉ bất quá, trên người ta có chút vết thương, ngươi nhìn thấy sau đó không cần phải sợ." Thiết Như Nam đảo tròng mắt, ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc. Làm tu sĩ, mặc dù bị thương là chuyện cơm thường, khó tránh khỏi, thế nhưng thuận theo thực lực tăng lên, thân thể sẽ không ngừng được tôi luyện. Thương thế nghiêm trọng đến mấy cũng sẽ dần dần chữa trị, căn bản cũng không có khả năng lưu lại cái gì vết thương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5045216/chuong-3454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.