Cha con Thiết Nguyên và Thiết Như Nam thủy chung chờ đợi ở ngoài cửa, nhìn thấy Khương Vân xuất hiện, hai người lập tức mặt tràn đầy tươi cười tiến ra đón. Đối với bọn họ mà nói, Khương Vân chẳng những là ân nhân cứu mạng của phụ thân mình, càng là ân nhân cứu mạng của Thiết gia bọn họ, bây giờ tự nhiên là muốn tốt tốt bày tỏ một chút lòng cảm kích. Chỉ là thời khắc này Khương Vân đã lòng tràn đầy tức giận, căn bản đều không để ý tới cha con Thiết Nguyên, hừ lạnh một tiếng, trực tiếp một bước liền rời khỏi Thiết gia, thậm chí bước ra khỏi thế giới này. Cha con Thiết Nguyên không khỏi hai mặt nhìn nhau, một đầu sương mù, hiển nhiên không hiểu Khương Vân sao lại như vậy tức giận. Thiết Nguyên gãi gãi đầu nói: "Vị Cổ công tử này thế nào?" Thiết Như Nam cau mày một chút, nhìn bầu trời trống rỗng sau một lát rồi thu hồi ánh mắt nói: "Phụ thân, vẫn là đi hỏi gia gia đi, gia gia khẳng định biết là chuyện gì." "Đúng đúng đúng!" Lúc này Thiết Nguyên mới gật gật đầu, mang theo Thiết Như Nam vội vàng đi về phía phòng của Thiết Thừa Vận. Đứng trong Giới Phùng, sắc mặt Khương Vân cực kỳ khó coi. Vốn dĩ, hắn tưởng đã tìm được biện pháp che giấu huyết mạch của mình, có thể tách ra khỏi sự truy tung của Huyết Mạch La Bàn. Nhưng không nghĩ đến, tốn công sức lâu như vậy, vậy mà lại là mất cả chì lẫn chài! Tổn thất một viên Thọ Nguyên Đan, Khương Vân ngược lại cũng không quan tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5045210/chuong-3448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.