"Người đâu?" Nhìn trước cái mệnh môn trống rỗng kia, trong đầu tất cả mọi người đều toát ra vấn đề giống nhau. Mặc dù trước đó thần thức của bọn hắn không cách nào nhìn thấy tình hình bên trong kim quang, thế nhưng tất cả mọi người bọn hắn nhất trí nhận định, cho dù ba vị sư huynh sư tỷ của Khương Vân đã biến mất, nhưng ít ra Khương Vân, khẳng định vẫn còn ở trong kim quang kia, trước mệnh môn. Dù sao, Hóa Mệnh Vi Môn của Khương Vân, còn có một điều kiện cuối cùng chưa hoàn thành. Nhưng mà bây giờ, Khương Vân vậy mà cũng biến mất không dấu vết, cái này thật sự là vượt quá dự liệu của tất cả mọi người bọn hắn. Ngay cả trên khuôn mặt Cổ Bất Lão cũng mang theo vẻ kinh ngạc, trợn mắt há hốc mồm. Mà sau sự chấn kinh trong chốc lát, có một bóng người đột nhiên bước ra một bước, đến trước cái mệnh môn màu vàng sắp tiêu tán kia, hơn nữa giơ tay lên, hướng về phía mệnh môn kia trực tiếp chộp tới. Bóng người này, lại là Trận Khuyết Thiên Tôn! Hắn đối với hận ý của Khương Vân là sâu nhất, cho nên dưới tình huống này, cũng là người đầu tiên bình tĩnh trở lại. Mặc dù trên thân Khương Vân, hắn đã kế tiếp ăn ba lần thiệt thòi, nhưng vì để có thể biết rõ ràng Khương Vân đến cùng đã đi nơi nào, hắn vẫn dứt khoát xuất thủ với mệnh môn màu vàng. Bất quá, Trận Khuyết Thiên Tôn tự nhiên cũng không dám lấy nhục thân của mình đi tiếp xúc mệnh môn, mà là lấy phù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5045162/chuong-3400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.