“Ai?” Người đặt câu hỏi không phải Thiên Vũ, mà là Giang Côn Luân. Bởi vì người muốn chặt đứt duyên pháp của Khương Vân là hắn, cho nên hắn vẫn luôn chú ý đến cuộc đối thoại giữa Thiên Vũ và Cơ Không Phàm. Thời khắc này, nghe được lời nói này của Cơ Không Phàm, hắn nhịn không được đi ra từ trong Mãn Thiên Sa. Thấy Giang Côn Luân xuất hiện, Cơ Không Phàm không ngoài ý muốn, nhàn nhạt nhìn hắn một cái nói: “Nói với ngươi, ngươi cũng không nhận ra!” Đối với thái độ của Cơ Không Phàm, Giang Côn Luân cũng không để ý, khẽ mỉm cười nói: “Nếu quả thật chỉ cần chặt đứt duyên pháp của một người nữa là có thể khiến Khương Vân gối cao không lo, vậy không bằng dứt khoát để Khương Vân giết người đó đi.” “Dù sao, ta muốn chặt đứt duyên pháp của hắn, dưới tình huống bây giờ, vẫn có chút mạo hiểm.” Thế nhưng Cơ Không Phàm lại lắc đầu nói: “Người đó không thể chết, huống chi, với thực lực của Khương Vân, cũng không thể giết chết hắn.” Giang Côn Luân hơi mang vẻ lạ lùng nói: “Trong số những người đến từ cùng một hạ vực với các ngươi, vậy mà còn có người Khương Vân không thể giết chết sao?” Trong suy nghĩ của Giang Côn Luân, thực lực của Khương Vân ở hạ vực của bọn họ, e rằng ngoài Cơ Không Phàm ra, không còn ai là đối thủ của hắn nữa. Cơ Không Phàm không trả lời câu hỏi của Giang Côn Luân, y nguyên nhàn nhạt nói: “Vị trí của người đó ở phương nam hướng đông nam so với chỗ bản tôn ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5045125/chuong-3363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.