Nhìn thấy cảnh này, lòng của Khương Vân không khỏi dâng lên. Cái phù văn hình ấn chương kia, vì cùng Hư Vô Ấn có chút tương tự, nên hắn không khó đoán ra, đó hẳn là thứ do Hư Vô Thiên Tôn lưu lại. Giờ đây ánh sáng của tộc Tinh Linh Gương chiếu trúng phù văn của Hư Vô Thiên Tôn, liệu có kinh động đến Trận Khuyết Thiên Tôn hay không. Ngay khi Khương Vân lo lắng, đạo quang mang này đã trực tiếp xuyên vào bên trong ấn chương kia. Nhìn từ xa, đạo quang mang này, tựa như là ở trên ấn chương mở ra một con đường, một con đường thông đến nơi Linh Chủ bị giam cầm! "Xong rồi!" Giọng nói của Khương Nhục vang lên bên tai Khương Vân: "Ca, thuận theo con đường quang mang này, là có thể tiến vào thế giới này rồi!" Ánh mắt của tất cả tộc nhân Tinh Linh Gương cũng đều nhìn về phía Khương Vân. Tuy thế giới này bị giam cầm là tổ tông của bọn họ, nhưng bọn họ không quên, là Khương Vân đã cứu bọn họ khỏi Vô Lượng Giới, dẫn dắt bọn họ trải qua muôn vàn hiểm nguy, đi tới nơi này. Bọn họ cũng không quên lời dặn dò của Khương Khôi trước khi chết, bất luận thế nào, đều phải nghe theo sự sắp xếp của Khương Vân. Vì vậy, lúc này bọn họ cũng đang chờ đợi quyết định của Khương Vân, rốt cuộc có nên tiến vào thế giới này hay không. Khương Vân quay đầu nhìn quanh, xác định không có bất kỳ dị thường nào xảy ra, mới đưa ánh mắt nhìn về phía Khương Nhục, không còn dùng truyền âm nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5045078/chuong-3316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.