Khương Vân vừa mới bóp chặt bàn tay, đột nhiên hướng về phía hư vô không có gì phía trước mình, một chưởng vỗ tới. Một tiếng "ầm" trầm đục vang lên, rõ ràng là một chưởng bổ vào hư vô, nhưng lại giống như đánh vào da thuộc, phát ra tiếng va chạm nặng nề. Dưới cú va chạm này, bàn tay của Khương Vân phảng phất muốn nát vụn, cả người hắn cũng bị đụng ngã lăn liên tục lùi về phía sau, đụng đổ không ít giá đỡ. Sau khi thân hình Khương Vân dừng lại, lập tức bước ra một bước, đi ra khỏi gian phòng, hai mắt nhìn quanh. Ngoài phòng rất yên lặng, căn bản không có bất kỳ dị trạng nào. Khương Vân khẽ nheo hai mắt lại, vừa rồi hắn cảm giác được có người đứng trước mặt mình, mà một chưởng kia đánh ra cũng cảm giác đánh vào vật thể thật. Chứng tỏ cảm giác của mình không sai. Thậm chí, cũng không khó đoán ra, hẳn vẫn là người phát ra tiếng ho khan kia. Chỉ là bây giờ vì sao lại an tĩnh trở lại? Điều này khiến Khương Vân thật sự nghĩ mãi mà không rõ, đối phương liên tục hai lần gây ra động tĩnh, nhưng lại không hiện thân, rốt cuộc là có ý gì, chẳng lẽ chỉ là để trêu chọc mình? Khương Vân thật là có chút nổi giận. Cái cảm giác bị người khác đùa bỡn trong lòng bàn tay này, tự nhiên là khiến hắn cực kỳ phản cảm. Đứng đó một lúc lâu, Khương Vân một lần nữa lui về trong phòng, mở ra bàn tay, nhìn viên Thọ Nguyên Đan trong tay, trong đầu toát ra một ý nghĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5045026/chuong-3264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.