Cũng giống như một nhà ba người Khương Minh Viễn đối với Khương Vân có một loại cảm giác thân thiết không hiểu, Khương Vân đối với Khương thôn trước mắt này, cũng có một loại cảm giác thân thiết. Bởi vì, Khương thôn này và Khương thôn nơi Khương Vân sinh trưởng mười sáu năm, có không ít điểm tương tự. Đều phảng phất như bị thế gian cô lập, an phận ở một góc của thế giới. Nhân khẩu của toàn bộ Khương thôn, mặc dù Khương Vân còn chưa nhìn thấy những người khác, nhưng mấy chục căn phòng nhỏ sơ sài kia, lại khiến Khương Vân không khó suy đoán, hẳn là cũng giống như Khương thôn nơi mình sinh trưởng, cũng chỉ có khoảng trăm người. Thậm chí, Khương thôn này, tất nhiên cũng ẩn giấu một số bí mật không cho người ngoài biết. Ví dụ như, không ở Vô Lượng Thành tốt đẹp, ngược lại lại ở trong hoàn cảnh ác liệt như vậy. Nếu những người sống ở đây đều là phàm nhân, vậy thì việc đi đến Vô Lượng Thành cách vạn dặm, có lẽ là có chút không thực tế, thế nhưng, những người sống ở đây hẳn là tu sĩ. Ngay cả Khương Nhu cũng có tu vi Địa Hộ Cảnh, tu vi của những người khác tất nhiên cũng sẽ không quá yếu, muốn vượt qua vạn dặm này, kỳ thật là chuyện rất nhẹ nhõm. Lại nói, không cho mình vận dụng thần thức đi kiểm tra Vô Lượng Thành, còn bịa đặt ra một lý do giả dối. Nhất là khi nhắc đến Vô Lượng Thành, trong mắt Khương Minh Viễn lóe lên sự tức giận, rõ ràng là đang giấu giếm mình điều gì đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5045001/chuong-3239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.