"Đồ điên!" Nhìn Khương Vân, trên mặt Hư Vô Thiên Tôn hiếm khi lộ ra vẻ trố mắt rụt lưỡi, từ trong miệng của hắn nặng nề phun ra hai chữ. Bất quá, đáy mắt của hắn lại hiện lên một vệt ý tứ tán thưởng! Phong Mệnh Thiên Tôn vẫn luôn bình tĩnh, giờ phút này trong mắt thanh minh của hắn có một đạo lệ sắc lóe lên, đến mức Phong Bình bên cạnh hắn, rõ ràng cảm giác được nhiệt độ bốn phía bất thình lình kịch liệt hạ xuống, phảng phất chính mình đặt mình vào trong băng thiên tuyết địa vậy. Giờ phút này, Khương Vân từ trung tâm quang mang hình thành từ gần trăm loại thuật pháp công kích đi ra, cả người trên dưới, quần áo rách nát, máu me đầm đìa! Mặc dù trước đó Khương Vân xông vào gần năm mươi vạn tu sĩ, đại khai sát giới, một đường xông ra hơn ngàn trượng khoảng cách, trên thân đã sớm bị máu tươi nhuộm đỏ. Thế nhưng những máu tươi kia, ngay cả một giọt cũng không phải của hắn, mà là đến từ những tu sĩ bị hắn giết chết. Thế nhưng Khương Vân bây giờ, tất cả mọi người đều rõ ràng có thể thấy được, trên thân thể của hắn và trên mặt, đều đã có thêm vô số vết thương. Nhất là vai trái của hắn, càng có một vết thương sâu đến mức có thể thấy xương, dài chừng một thước, gần như trực tiếp chém đứt cánh tay trái của hắn. Mọi người tự nhiên liếc mắt một cái là có thể phân biệt ra được, đó là do Thiên Kỷ Kiếm gây thương tích! Trong mỗi vết thương, đều có máu tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5044982/chuong-3220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.