Dưới Định Thương Hải chi thuật của Đạo Vô Danh, Khương Vân cũng ở trong trạng thái tĩnh lặng, mở bừng mắt, trong mắt không có chút thần thái nào, tựa như người trong tranh. Theo thanh âm của Đạo Vô Danh vang lên bên tai hắn, tròng mắt của hắn lập tức bắt đầu hơi chuyển động, từng đạo thần thái cũng một lần nữa sáng lên, cuối cùng từ trạng thái tĩnh lặng mà thanh tỉnh lại. So với những người khác trong thế giới này, Khương Vân may mắn hơn nhiều. Mặc dù hắn không hi vọng Trấn Cổ Thương và Phong Bình cứu chính mình, thế nhưng hắn cũng căn bản không thể chống đối lực lượng mà Trấn Cổ Thương dùng để bảo vệ hắn. Cho nên, thân thể của hắn tuy bị lực va chạm của Trấn Cổ Thương và Thiên Kỷ Kiếm liên lụy, nhưng chỉ là bị một chút thương tích, căn bản không có gì đáng ngại. "Đạo tiền bối!" Nhìn thấy Đạo Vô Danh trước mặt, Khương Vân đầu tiên là sững sờ, nhưng sau khi hô lên ba chữ này, hắn đã vội vàng xoay người ngồi dậy, nhìn về phía bốn phía. Khương Vân cũng sẽ Định Thương Hải chi thuật, mặc dù luận uy lực là xa xa so ra kém bản tôn của Đạo Vô Danh xuất thủ, thế nhưng xem xét tình hình xung quanh, hắn tự nhiên là minh bạch. Định Thương Hải chi thuật, là Khương Vân học được từ Đạo Thiên Hữu, mà Đạo Thiên Hữu, vốn là con trai của Đạo Vô Danh, cho nên hắn ngược lại là cũng không quá mức chấn kinh! "Đạo tiền bối, là ngài đã cứu chúng ta?" Thu hồi ánh mắt từ bốn phía,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5042162/chuong-3039.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.