"Thật sự biến mất rồi!" Thanh âm của Đạo Vô Danh ngay sau Chiến Phủ vang lên, trong giọng nói cũng lộ ra vẻ ngưng trọng hiếm thấy! Bọn họ nhận ủy thác của cha mẹ Khương Vân, bảo vệ Khương Vân, nhất định phải biết hành tung của Khương Vân, đảm bảo Khương Vân sẽ không gặp phải bất kỳ ngoài ý muốn nào. Trước đây bọn họ còn không cần quá khẩn trương, bởi vì Chủ Hồn của Khương Vân ở trong Kim Tỏa, có mẫu thân hắn tự mình bảo vệ, cho dù chết cũng có thể trùng nhập luân hồi. Thế nhưng, kể từ khi hồn phách mà mẫu thân Khương Vân lưu lại tiêu tán, bọn họ càng không còn dám có chút nào chủ quan, có thể nói là thời thời khắc khắc đều đang quan tâm Khương Vân. Hơn nữa, để tránh cho bị Khương Vân biết, bọn họ cũng không phải vận dụng thần thức của mình, mà là mượn nhờ Cửu Tộc Thánh Vật, mượn nhờ Trấn Cổ Thương, mượn nhờ mỗi một kiện pháp khí đến từ Chư Thiên Tập Vực trên thân Khương Vân. Chỉ cần những pháp khí này không hủy, cho dù Khương Vân có rời khỏi phiến thiên địa này, bọn họ vẫn có thể biết tình huống của Khương Vân. Thế nhưng không nghĩ đến, ngay lúc này, hai người bọn họ lại đồng thời mất đi cảm ứng đối với Khương Vân. Đạo Vô Danh nói tiếp: "Trong phiến thiên địa này, không có bất kỳ địa phương nào có thể ngăn cách cảm ứng của chúng ta đối với Khương Vân, chỉ có thể là có người đặc biệt khai phá ra một loại không gian cao cấp hơn, vây khốn Khương Vân."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5042078/chuong-2955.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.