Dưới sự dẫn dắt của Thiên Vũ, Khương Vân đi đến chỗ vết nứt mà ngày đó hắn đã lén lút tiến vào hạ vực. Nhìn vết nứt này, Khương Vân tự nhiên cũng nhớ tới một búa của Chiến Phủ vung ra trên tầng chín mươi chín của Quán Thiên Cung, trong lòng có chút hiểu ra. Giữa Chư Thiên Tập Vực và hạ vực, giống như Diệt Vực liên kết các lối vào của chiến trường vực ngoại, hẳn là cũng có chỗ liên kết với nhau. Chỉ cần có người tìm được những điểm liên kết này, đánh thông chúng, thì có thể tiến vào hạ vực. Chỉ bất quá, muốn đánh thông những điểm này, khẳng định ít nhất cần thực lực vượt qua Thực Mệnh Cảnh, thậm chí còn cần phụ trợ một ít thủ đoạn đặc thù. Nói cách khác, trong hạ vực, không thiếu những tồn tại vượt qua Thực Mệnh Cảnh, vạn nhất có vị cường giả nào đó tình cờ gặp được chỗ liên kết, hơn nữa vô tình đánh thông nó, chẳng phải là có thể không thông qua vực môn, trực tiếp tiến vào Chư Thiên Tập Vực rồi sao. Thiên Vũ dường như biết Khương Vân đang nghĩ gì, duỗi ngón tay chỉ vào vết nứt kia, cười nói: "Ngươi đừng có xem thường vết nứt này, ta đã tốn tới mấy tháng trời, trả giá cực lớn mới đánh ra được đó." "Hơn nữa, ta vận khí không tệ, chỗ vực chướng này, so với những nơi khác mỏng hơn nhiều, nếu không thì ta cũng không có khả năng tiến vào vùng đất của các ngươi." "Dù sao, tiêu hao thời gian quá dài, có khả năng bị Tuần Thiên sứ giả biết được, vậy ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5042067/chuong-2944.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.