"Có thể nói chuyện không?" Ngay lúc Khương Vân và Tuyết Tình đang bận đi chúc rượu tất cả khách khứa, trong tai Cổ Vong đột nhiên vang lên truyền âm của Cơ Không Phàm. Mà hắn khẽ mỉm cười, nâng chén rượu trong tay, đứng thẳng người, dẫn theo Càn Nhị trực tiếp đi đến trước mặt Khương Vân nói: "Khương Vân, Tuyết Tình, chúng ta còn có chút việc, phải đi trước, ở đây, ta chúc hai vợ chồng các ngươi đầu bạc răng long!" Vốn, Khương Vân còn muốn chờ sau khi tiệc cưới kết thúc, nói chuyện thật tốt với Cổ Vong. Dù sao, đối với Cổ Vong, hắn còn có rất nhiều nghi hoặc. Bất quá, đã Cổ Vong muốn đi, Khương Vân cũng không thể miễn cưỡng giữ lại, dù sao hắn cũng tin tưởng, về sau mình nhất định còn có cơ hội gặp Cổ Vong, cho nên chỉ có thể gật đầu nói: "Đa tạ!" Uống xong rượu, Cổ Vong và Càn Nhị đối với Khương Vân ôm quyền hành lễ, sau đó xoay người rời đi, từ đầu đến cuối, căn bản không để ý tới Cơ Không Phàm, thậm chí còn không liếc hắn một cái. Mà Cơ Không Phàm nhìn bóng lưng Cổ Vong, trên mặt lộ ra một vệt bất đắc dĩ mỉm cười, nhắm mắt lại, nơi sâu thẳm trong lòng, phát ra một tiếng thở dài mà chỉ có mình hắn có thể nghe thấy! —— Tiệc cưới của Khương Vân và Tuyết Tình, kéo dài trọn vẹn ba ngày. Bất quá Khương Vân lại ở đêm đầu tiên đã say đến bất tỉnh nhân sự, bị người ta khiêng về phòng cưới của mình. Không có cách nào, với tư cách là nhân vật chính,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5042037/chuong-2914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.