Bố thí và tranh thủ! Nghe hai từ mang ý nghĩa hoàn toàn trái ngược nhau trong miệng sư phụ, lòng của Khương Vân không khỏi rung động mãnh liệt, lập tức hiểu được sự khác biệt giữa hai loại vực môn này. Chư Thiên Tập Vực lưu lại một tòa vực môn cho mỗi tòa hạ vực, đến khi đạt đến điều kiện nhất định sẽ mở ra, cho phép các tu sĩ hạ vực đã đủ tư cách tiến vào, để xem có cơ hội tiến vào Chư Thiên Tập Vực hay không. Còn toàn bộ quá trình tu sĩ hạ vực xông qua Thông Thiên Môn, các tu sĩ Chư Thiên Tập Vực hẳn đều có thể tận mắt chứng kiến, giống như Thiên Vũ và Long Vũ ở thế giới truyền thừa. Thậm chí, có lẽ bọn hắn cũng sẽ đặt một chút cược vào những tu sĩ hạ vực mà mình xem trọng, cược xem ai có thể cuối cùng tiến vào Chư Thiên Tập Vực, từ đó tăng thêm chút thú vui cho việc xem nhàm chán. Nhìn bề ngoài, bọn hắn cho sinh linh hạ vực một cơ hội một bước lên trời, nhưng trên thực tế, bọn hắn chỉ là thương hại sinh linh hạ vực, coi sinh linh hạ vực như công cụ để giải trí mà thôi. Dù sao, bọn hắn là tu sĩ thượng vực cao cao tại thượng, tu sĩ hạ vực căn bản không lọt vào mắt bọn hắn. Tòa vực môn mà bọn hắn để lại, đối với tu sĩ hạ vực mà nói, đúng là giống như bố thí vậy! Nhưng tòa vực môn mà sư phụ Cổ Bất Lão triệu hồi ra thì khác. Bởi vì, đây là tòa vực môn do hắn lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5041975/chuong-2852.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.