Cổ Bất Lão không chỉ là sư phụ của Khương Vân, mà còn là người Khương Vân tôn kính nhất trong lòng, trừ ông nội ra. Đặc biệt là sau khi ông nội chết, sư phụ càng trở thành người thân cận nhất của Khương Vân! Mặc dù Khương Vân vẫn không rõ ràng lắm về lai lịch của sư phụ mình, nhưng trong lòng của hắn, thực lực của sư phụ là cực kỳ mạnh mẽ. Trong Sơn Hải vực năm đó, người duy nhất có thể chống lại Đạo Tôn, chính là sư phụ! Mặc dù cường giả của Sơn Hải vực, đặt ở phiến thiên địa này, căn bản đều không tính là gì, thế nhưng Khương Vân đối với sư phụ, lại có một loại tín nhiệm và sùng bái gần như mù quáng. Hắn thủy chung cho rằng, cho dù sư phụ của mình bị Cổ Tộc bắt đi, nhưng sư phụ chắc chắn vẫn có sức tự vệ. Thế nhưng ngay lúc này, Khương Vân vậy mà lại nghe được tiếng gào thét thê lương truyền ra từ sư phụ. Tiếng này đối với hắn mà nói, chỉ như sét đánh vang giữa trời trong xanh, khiến tinh thần của hắn nhất thời toàn bộ đều loạn phân tấc. Cũng đúng như Cơ Không Phàm đã nói, Khương Vân, sắp điên rồi! “Sư phụ!” Đi cùng với hai chữ này từ kẽ răng cắn chặt phun ra, thân hình của Khương Vân đã xông thẳng lên trời, cấp tốc bay về phía phương hướng tiếng nói truyền đến. Mặc dù, hắn vẫn hi vọng tiếp tục hấp thu những tia sáng ngũ sắc kia, thế nhưng so với an nguy của sư phụ, tất cả những cái khác đều là bé nhỏ không đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5041963/chuong-2840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.