Nhìn ba chữ vàng rực rỡ kia, Khương Vân đã hiểu, chính là muốn lấy Lục Dục, Thất Tình và Bát Khổ chi thuật, làm bậc thang, mở ra tầng thứ tám của Tàng Thư Các lần nữa! Hoặc, không chỉ tám tầng! Khương Vân cũng không còn do dự, giơ tay lên, Đại Đạo chi lực lan tỏa trong lòng bàn tay, hướng về vị trí chữ "Lục" mà Kim Kiếm lưu lại, một hơi đánh ra Lục Dục chi thuật hoàn chỉnh. Mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý! Sáu đoàn quang mang, xếp chồng lên nhau trong không trung, tạo thành sáu bậc thang. Khương Vân quay đầu nhìn Kim Kiếm, mũi kiếm khuyết thiếu của Kim Kiếm không ngừng khẽ nhúc nhích lên xuống, tựa như đang gật đầu. Khương Vân thu hồi ánh mắt, bước lên, đặt chân lên bậc thang quang mang đầu tiên. "Ông!" Theo Khương Vân bước xuống, bậc thang khẽ rung lên, trong mắt Khương Vân cũng lộ ra quang mang kỳ dị. Những quang mang này, xuất hiện theo hình dạng bậc thang, vốn là do chính hắn cố ý tạo ra. Và trong suy nghĩ của hắn, những bậc thang này tự nhiên cũng là hư ảo, căn bản không thể gánh được thân thể của mình, cho nên hắn vẫn duy trì thân thể lơ lửng. Nhưng làm hắn bất ngờ là, chân mình không hề có cảm giác đạp lên hư vô, ngược lại vô cùng vững chắc, giống như đang đứng trên một bậc thang thật sự. Tự nhiên, điều này cũng làm Khương Vân càng thêm khẳng định, lấy Đạo thuật làm bậc thang, mở ra tầng thứ tám là hành động chính xác. "Tầng thứ tám, đến cùng sẽ có cái gì!" Mang theo sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-gioi-thien-ha/5038102/chuong-2667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.